Bài thơ Vô Đề (Hàn Mặc Tử), tác giả viết về một cảnh hoang tàn. Trời đất thì vô cùng nhưng không bến, một vùng rộng lớn lại như nhau, giếng vàng lá rụng không có nước, hòn đá thì rêu phong đã bạt màu. Đâu đó hồn quỷ kêu thảm thiết, bóng trăng đi mất gió lao xao.
Vô Đề (Hàn Mặc Tử)
Trời đất vô cùng bến ở đâu
Một vùng hoa cỏ giống như nhau
Giếng vàng lá rụng khô khan nước
Hòn đá rêu phong lợt lạt màu
Hồn quỷ về kêu, cây thảm thiết
Bóng trăng đi mất, gió lao xao
Ai ngờ trong đám dân quê ấy
Có kẻ gian phi mới ló đầu
Bài thơ về vùng đất hoang tàn không sự sống, không gian tạo nên một cảnh ma mị. Bạn cảm nhận gì về bài thơ này, để lại đóng góp của bạn ngay dưới đây nhé.